“Một vận động viên giỏi thì từ họ sẽ tỏa ra năng lượng rực rỡ. Họ tích cực, lạc quan, cần mẫn, kiên cường, dù đang sa lầy nhưng trong tim vẫn cuộn trào sức mạnh. Bạn nhìn họ giống như nhìn thấy mặt trời vậy.”
La Na và Đoàn Vũ Thành gặp nhau lần đầu tiên trên sân trường trung học, sau này cô trở thành huấn luyện viên của cậu trong câu lạc bộ điền kinh. Chẳng biết từ bao giờ, La Na đã rung động trước một chàng trai vừa ngây ngô vừa trầm tĩnh, với nhiệt huyết cháy bỏng và sự nghiêm túc hết mình khi xỏ chân vào đôi giày chạy. Trong lòng cô, ba chữ Đoàn Vũ Thành đại biểu cho ánh dương và mồ hôi, cũng như con đường đua rực lửa.
“Anh hi vọng mình sẽ mãi mãi là niềm tự hào của em.”
Cậu nỗ lực, bền bỉ, sôi nổi, dũng cảm, dùng ánh mắt kiên định và nụ cười rạng rỡ để gây ấn tượng với cô, dùng nụ hôn trộm dưới tán cây trên sân trường ngập nắng để chậm rãi bước vào lòng cô. Hết thảy hạnh phúc và tình yêu lặng lẽ gõ cửa, tiếp thêm sức mạnh cho họ trên những cung đường lấp lánh vinh quang.